Giáo Dục

Cảm nhận bài thơ viếng lăng bác khổ 1: Nét đẹp tâm linh và quyết tâm cách mạng

Việc viết thơ để viếng người tiên bối đã lên tới chính quyền và tiền tệ là một truyền thống phổ biến trong văn hóa Việt Nam. Đó là tình cảm tri ân, tỏ lòng biết ơn đối với những người đã đóng góp, những người đã trải qua những nỗi đau thăng trầm trong cuộc đời để giúp đỡ, hướng dẫn cho thế hệ sau. Trong số các bài thơ viếng, bài thơ “Viếng lăng Bác” của Nguyễn Đức Toàn có thể xem là cao trào.

Bài thơ này đã vượt qua chỉ là tình cảm cá nhân, tình cảm đối với người tiên bối mà nó đã trở thành một tác phẩm văn chương được đánh giá cao. Khiến bài thơ trở nên đạt được sự suy tư của người đọc chính là yếu tố tâm linh và quyết tâm cách mạng.

Đầu tiên trong bài thơ là yếu tố tâm linh. Tâm linh ở đây được thể hiện qua việc tác giả đặt tình cảm của mình vào nghĩa trang vĩ đại của cả nước, khoảng không được đóng kín, không chỉ quan tâm đến một người mà còn quan tâm đến toàn bộ sự nghiệp của những người đi lên trước. Tất cả đều phải ở yên mạch nơi đây, không tiếp tục lên đường. Những người tiên bối đã đã đánh đổi tính mệnh cho con cháu Việt Nam, để lại một dòng sông ngân hà trong triệu trái tim con người.

Trong đoạn thơ: “Tại đây đằng ấy, đàn ong đào hoa, trầm mặc khi cành hoa rơi rơi;
Mặt sông Chài dưới chân Thái Nguyên, rối bời lũ lụt nổi sầu trong đời.” Tác giả làm cho chúng ta suy ngẫm về những điều kì diệu, sắc đẹp của đời sống và cảnh vật, nhưng đồng thời, chúng ta cũng phải nhớ lại những nỗi đau của một đất nước, những gì mà từng lưa thương nhiều và khiến ai cũng bất mãn. Trong bài thơ, tác giả đã giữ cho chúng ta suy nghĩ và mang đến cho chúng ta một cái nhìn khác về thời gian.

Không thể không nói đến yếu tố quyết tâm cách mạng. Nguyễn Đức Toàn là cựu chiến binh, kinh nghiệm và tình cảm của một người chiến sĩ cách mạng đã bao phủ toàn bộ bài thơ. Máu của những người chiến sĩ cách mạng, niềm hy vọng của đất nước một ngày tương lai sẽ được giải phóng, tất cả đều thể hiện rõ qua từng câu, từng chữ trong bài thơ viếng lăng Bác.

“Không sợ đường dài, tay trắng phơi phới;
Máu mới đi qua giữa nói lời kiên cường;
Ngày đêm trên chiến trường cờ hoa biếc đỏ;
Rực rỡ ngọn đuốc cháy, tràn đầy tình cảm.”

Đây là những dòng thơ đầy nghĩa, đầy sức mạnh cách mạng của tác giả trong bài thơ viếng lăng Bác. Những con người quên mệt nhọc, lấy tinh thần cách mạng làm chân lý để đạt được yên tĩnh và sự bình yên cho đất nước. Tất cả đều có ý nghĩa lịch sử, mang lại cảm hứng phấn khích cho người đọc.

Từ những yếu tố tâm linh và quyết tâm cách mạng được đan xen trong bài thơ viếng lăng Bác, cảm giác của người đọc trong cuộc sống, tình cảm đối vớiđất nước cảm nhận rõ nét hơn. Thông qua câu thơ, chúng ta chỉ thấy một hình tượng được cảm nhận, nhưng đó lại là chất xúc tác để chúng ta vấn đề suy nghĩ đến những điều mới mẻ. Và quan trọng nhất, đó cũng là cách chúng ta vẽ nên một thước đất nước và con người Việt Nam một cách đẹp và đầy cảm hứng.

Trong tất cả các bài thơ viếng, bài thơ viếng lăng Bác Khổng Tử của Nguyễn Đức Toàn đã gây ấn tượng mạnh mẽ với quan điểm tài năng của người Việt Nam. Nó đã biểu hiện rõ nét những giá trị tâm linh và quyết tâm cách mạng của con người, đó cũng chính là nguồn gốc của sức sống.

Vậy, bài thơ này phù hợp với mọi người, đặc biệt là những người muốn tìm hiểu về tâm linh và sự đồng lòng của người Việt. Hy vọng rằng, trong tương lai, những người yêu thơ và yêu đất nước có thể tiếp tục tham gia đóng góp cho sự tiến bộ văn hóa tại Việt Nam. Thật tuyệt vời khi bài thơ có thể sống lại và mang đến cho chúng ta những giá trị cần thiết của cuộc sống.

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button